Một Ngày Đi
Bài thơ Một Ngày Đi (Xuân Quỳnh), tác giả viết về chàng trai tiếc một ngày hành quân. Đầu bài thơ là người chiến sĩ nằm dưỡng bệnh, trong ánh mặt trời rực rỡ chiếu qua mi, tiếng chim ríu rít buổi sáng. Nằm dường bệnh người chiến sĩ hình dung mọi thứ đang diển ra, một buổi họp đội đầu tuần, các bạn trong giờ tập múa, tiếng đàn nghe mà da diếc.
Một Ngày Đi (Xuân Quỳnh)
Tôi nằm dưỡng bệnh, lắng ngày đi
Ánh mặt trời rực rỡ chiếu qua mi
Nghe ríu rít tiếng chim buổi sáng
Như những tiếng vui cười các bạn
… Hôm nay thứ hai – họp đội đầu tuần
Tôi hình dung thấy những bàn chân
Của các bạn trong giờ tập múa
Tiếng đàn bầu từ bên nhạc cổ
"son lá rề son" da diết cõi lòng
Người bạn tôi – cô Tấm – nhớ tôi không
Tạm xa bạn đêm nay biểu diễn
Tiếng ai ca – lời ca tha thiết:
"Mây mù che, quê ta đất miền Nam"
Xé lòng tôi – ôi một đứa con
Tôi đã làm gì để gần cha tôi trong ấy?
Ở đâu đây, tiếng vĩ cầm nổi dậy
Điệu "Đôi bờ" tha thiết yêu mong
Chặn tay thù vượt núi, băng sông
Bởi tình yêu không thể gì chia cách
Tôi đã nghe tiếng bánh xe xình xịch
Dẫn tới miền Nam ơi những con tàu!
Không cướp thời gian, thời gian sẽ đi mau
Các bạn tôi đang từng giây phấn đấu
Ngọn lửa nào đốt lòng tôi nung nấu
Dằng dặc làm sao!
Tôi tiếc một ngày đi
10-1962
Nội dung cuối bài thơ cho thấy, thời gian là thứ quý giá, nếu không nhanh cướp thời gian thì sẽ đi mau. Vì thế chàng trai đã tiếc cho một ngày đi. Bạn có cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của các bạn dưới đây nhé.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết Của Tác Giả Trong Tập Tại Blog . Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
5 / 5 ( 1 vote )